Yêu cái cách Em gái lừa dối anh
Linh tự hào vì người yêu của mình. Học trường danh giá, gia đình khá giả và Lâm dù không đẹp trai nhưng cũng cao ráo sáng sủa. “Không khéo cả tá con gái đang ghen tị với mình ấy chứ.”
@font-face {
font-family: “Courier New”;
}@font-face {
font-family: “Wingdings”;
}p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal { margin: 0in 0in 0.0001pt; font-size: 12pt; font-family: “Times New Roman”; }p { margin-right: 0in; margin-left: 0in; font-size: 12pt; font-family: “Times New Roman”; }span.apple-style-span { }div.Section1 { page: Section1; }ol { margin-bottom: 0in; }ul { margin-bottom: 0in; }
“ Just gonna stand there and watch me
burn
Well that’s alright because I like the
way it hurts
Just gonna stand there and hear my cry
Well that’s alright because I love the
way you lie…”*
Đêm
Quartier Estival lung linh, các cô gái xinh đẹp như những nàng công chúa, còn
các chàng trai như những quý ông. Họ tìm đến với nhau. Họ mời nhau nhảy. Nền nhạc
rumba du dương mãi…
Môi
mím nhẹ không nói, nhưng Linh vẫn
ngóng trông theo bản năng. Cô không phải người duy nhất chưa có bạn nhảy. Cũng
chẳng có gì lạ. Đến tám phần mười sinh viên của cái trường này là nữ .
–
Bạn nhảy với mình
điệu này nhé.
Bàn
tay đặt vào bàn tay.
Ngày
thứ nhất của tình yêu.
***
Linh
tự hào vì người yêu của mình. Học trường danh giá, gia đình khá giả và Lâm dù
không đẹp trai nhưng cũng cao ráo sáng sủa. “Không khéo cả tá con gái đang ghen
tị với mình ấy chứ.”
Con
trai không yêu bằng mơ mộng. Họ thể hiện đơn giản bằng hành động, bằng những cử
chỉ quan tâm. Con gái, không ít thì nhiều, lại thường tự ru mình vào thứ tình
cảm lãng mạn và lý tưởng. Nào là anh ấy yêu mình hơn tất cả, nào là yêu mãi
mãi, sẽ chung thủy, chiều chuộng, sẽ ngoan ngoãn như một con gà công nghiệp, một
ngày đẹp trời tay trong tay dắt bạn vào thánh đường… Ai chẳng muốn có một happy
ending. Liệu tình yêu của cô gái nhỏ rồi cũng được như thế?

***
Trong
một giấc mơ.
Nàng thấy được mùa thu
trong gió, bằng cách ngửi cái mùi mà tôi-không-biết. Mùa thu, bởi vậy, không
bắt đầu từ mùi hương mà bằng cảm nhận thị giác, rằng trời thì trắng trong như
ngọc, và gió mát lành lạnh làm thân mình muốn run lên. Cảm giác yếu ớt đến nỗi
chỉ muốn ngã gục vào lòng một ai đấy.
Nàng biết được mùa thu nhờ nắng. Nắng
mùa này vàng ruộm và không gay gắt. Thỏa thích đắm mình trong cái không gian tràn
ngập sắc vàng của những ngày lộng gió, bỗng thấy sức sống tràn trề và mạnh mẽ
hơn bao nhiêu.
Đạp xe qua những con phố nên thơ nhất.
Gió vô tình đẩy ngã lá vàng. Lá vương vào tóc. Cô gái mạnh mẽ của tôi bỗng điệu
đà hơn những ngày qua thật nhiều…
Ngày qua rất mau.
Mùa trôi rất vội.
Ba
năm cô đơn chẳng dài bằng ba tháng yêu thương đầy đủ. Tình yêu làm thời gian
dài ra thêm nữa, tựa như người ta sống lâu và sống sâu hơn với cuộc đời vậy.
***
“Love the way you lie”*
Linh
ngân nga câu hát ấy cả ngàn lần. Bài hát này quả là thứ thuốc phiện, làm cho
người ta nghiện, nó khiến người ta say. Mỗi câu hát bật ra như nỗi đau đang
chảy máu. Linh yêu nỗi buồn, gần như là một cô gái tự kỉ mỗi lần ở một mình. Tuy
nhiên, cô không sống khép kín. Cô dễ bắt chuyện và đặc biệt hay cười những khi
vô tình bắt gặp một Em gái bé nào đó. Quả thực, Linh yêu trẻ con từ ngày yêu Lâm.
Nhưng tình yêu, đôi khi, như vách ngăn vô hình bạn bè tạo ra hay chính ta đã tự
tạo nên khoảng cách đó? Cái cách mọi người đối xử với cô có phần khắc nghiệt. Nó
làm cô lúc nào thấy áp lực. Áp lực vô hình ấy, nặng lắm. Nó muốn đè cô tắt thở,
đè đến chết cả trong những giấc mơ nhiều ám ảnh.
Giấc
mơ bỗng vỡ tan tành.
–
Chúng ta phải…
chia tay thôi.
–
Tại sao?
–
Em không yêu anh.
–
Không yêu?
–
Thử hỏi lại đi.
Có bao giờ Em gái yêu anh không?
–
Anh lạ vậy? Em
lúc nào cũng yêu anh, yêu rất nhiều mà.
–
Đừng lừa dối mình
nữa. Đến 2 tuần Em gái tránh mặt không muốn gặp anh. Em đắm chìm vào những câu
chuyện tưởng tượng, quên anh. Đây chẳng phải lần một lần hai. Anh không phải
người Em gái yêu…
–
Không thể. Chúng
ta không thể chia tay… Không thể…
Linh
cười đau đớn. Cô khóc.
–
Đừng tiếp tục
nữa. Cả anh và Em gái đều mệt mỏi.
–
Không thể đâu.
Nếu anh biết…
–
Chuyện gì?
…
–
Em có thai rồi…
–
… (im lặng)
–
Em tắt kinh một
tháng… Giờ siêu âm chưa thể thấy được… Nếu… Nếu thực sự muốn bỏ em, bỏ cả cái
thai, anh… phải làm một lần nữa!(?)
Lâm
vô tình đọc được những truyện Linh viết, cậu chỉ có thể tin rằng Linh luôn
tưởng tưởng, tưởng tượng mọi thứ. Những câu chuyện buồn đau viết ra, Linh chỉ
dành cho người-không-phải-Lâm. Lúc này, tất cả những gì cậu nghĩ, là nhanh
chóng kết thúc mọi chuyện.
Và
họ ngã vào nhau. Không phải vì yêu, mà để kết thúc tình yêu.
Chấm
dứt một tình yêu “thần thánh” liệu có dễ dàng?
***
Linh
muốn điên. Đầu óc ngổn ngang bao nhiêu nhức nhối. Cô không thể chia tay, không
thể tự ném giấc mơ vỡ tan, không thể chịu nhục nhã như vậy. Cảm giác bị phản
bội. Cô khinh bỉ Lâm, khinh bỉ chính mình. Một cô gái bị người yêu đá còn giá
trị gì đây? Linh phải giành giật tình yêu từ chính người mình yêu…