[Tâm Sự] YÊU NHẦM HOT GIRL (Chap 8)
(Mobiblog.Org)
yêu nhầm HOT GIRL
Chương 8: Quá khứ…Nỗi đau…Chôn vùi miền kí ức (tiếp)
Trong tất cả các ngày trong tuần thì tôi thích nhất là chủ nhật…Đơn giản vì ngày hôm đó tôi có thể ngủ mà không cần quan tâm đến giờ giấc. Tính tôi được cái ăn no, ngủ kĩ nên dễ nuôi…Bố mẹ tôi vẫn hay nói thế. ^^!
Sáng ra tỉnh dậy, nhìn xuống quần thấy có cái gì đó ướt ướt…*Giật mình*! Éo mọe…chắc tối qua lại mơ tầm bậy tầm bạ cái gì rồi. Tôi vừa lẩm bẩm vừa đi vào phòng tắm. (_._)”
Ở đây chắc cũng toàn đàn ông con trai với nhau nên Em gái cũng chẳng dám giấu. Hồi còn học cấp 3 Em gái ngoan lắm, yêu đương còn đang chẳng biết chứ đừng nói gì đến chuyện “tự sướng”…Cho nên toàn để nước đầy thì tự nó tràn thôi! Hehe.
Đánh răng, rửa mặt xong tôi xuống nhà mở tủ lạnh lấy sữa uống. Hôm nay bố mẹ đi ăn cỗ cưới hết chỉ còn mình tôi ở nhà, chắc lại ăn mì tôm cho xong bữa! Cầm hộp sữa tôi quay ra phòng khách bật ti vi xem cho đỡ buồn. Hôm nay chủ nhật có “Đường lên đỉnh Olympia”…Nói thật với các thím, ngày đó Em gái xem Olympia cũng chỉ để ngắm chị “kính hồng” chứ chẳng để ý đến thi thố gì đâu. Hình như là cái chị MC chương trình “Chúc bé ngủ ngon” ý mấy thím…Nhìn xinh đáo để…Hí hí.
Đang chăm chú theo dõi thần tượng thì có tiếng chuông điện thoại.
– Dạ…Alo! – Tôi nhấc máy.
– Hello cưng… – Là giọng thằng L.
– Tính gọi để xưng tội hả con chó!
– Hề hề…Làm gì mà thù dai thế bạn hiền??? – Thằng L cười.
– Vụ này bố không xử ối thằng khinh! – Tôi dọa.
– Èo! Vậy để hôm nào tao đãi một chầu điện tử Free coi như tạ lỗi là được chứ gì!
– Thế gọi tao có chuyện gì! Nói nhanh.
– Chiều nay học Toán chép bài đầy đủ…Tao mượn!
– Thế thôi chứ gì!
– Dạ! Em chỉ cần thế thôi anh! – Thằng L nói giọng nịnh bợ.
– Rồi…Next cho tao xem TV. – Nói rồi tôi cúp máy.
Ăn cơm xong buổi chiều tôi đến lớp rõ sớm, thế mà đã thấy thằng K ngồi lù lù trong lớp từ lúc nào!
– Đi sớm lấy giấy khen à thằng kia??? – Tôi hỏi.
– Có việc…có việc! – Thằng K xua tay.
– À à…Đến phục Em gái Uyên chứ gì! – Tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề.
– Cơ mà sao giờ này vẫn chưa thấy đến nhỉ? – Thằng K sốt ruột.
– Mie…Đến tao là chúa đi học muộn hôm nay còn đến sớm nữa là…Chịu khó đi!
– Tôi vỗ vai thằng K.
– Ờ…cũng đúng! Hehe.
Nhìn cái vẻ lóng ngóng như gà mắc tóc của thằng K lúc này tôi càng phân vân…”Không lẽ thằng này yêu thật” – Tôi nghĩ thầm.
Một lát sau thằng T cũng đến, nhưng Em gái Uyên thì mãi đến cuối giờ mới chịu hiện hình. Hôm nay Em gái mặc quần Jean, áo phông trắng, tóc cột kiểu đuôi gà nhìn rất cá tính…
– Đến rồi…đến rồi! – Thằng K tươi tỉnh.
– Ôi mẹ ơi…Em ý cười với tao kìa!
– Xuống đây…xuống đây…Nhanh nào! Come on babe! – Mồm thằng K liến thoáng.
Còn tôi và thằng T thì há hốc mồm ngỡ ngàng trước màn độc thoại có một không hai của thằng bạn thân…Nhưng người tính không bằng trời tính…Em Uyên đã chọn một bàn khác…
– Hic…Thôi xong!!! – Thằng K gục mặt xuống bàn than vãn.
– Thằng này bệnh cmnr mày ạ! – Thằng T quay sang tôi.
– Ừ…Bệnh tương tư! – Tôi lắc đầu.
– Chưa gì đã nản rồi à? Đéo có tính chiến đấu gì hết…Vứt! – Thằng T khích đểu.
– Thế giờ mày bảo tao phải làm sao…Đến cơ hội tiếp cận nàng cũng không có thì tao còn làm ăn gì được? – Thằng K thở dài.
– Thế ý mày là đợi ẻm ý đến nói…”Chào anh! Mình làm quen nhé” hả??? – Mơ đi cưng.
– Hảo bằng hữu, hảo huynh đệ…Mày có cao kiến gì mách tao với!
– Phải chủ động một tí…Chứ cứ cái kiểu “há mồm chờ sung” như mày thì còn ế dài dài con ạ!
Về khoản này thì tôi mù tịt nên chẳng dám tư vấn gì cho thằng K, nhưng nghe thằng T nói thì đầu óc tôi cũng được khai sáng ra phần nào. Giờ ra chơi tôi bỏ ra ngoài mua nước, mặc kệ hai thằng chiến hữu ngồi trong lớp vạch kế hoạch cửa cẩm Em gái Uyên!
– U ơi! Cho con chai nước lọc…Lạnh ấy ạ!
– Cho cháu giống thế với nhé! – Là giọng Uyên.
– Làm gì mà cậu như nhìn thấy ma thế! – Em cười.
– Ơ không phải…Tại tớ không ngờ lại gặp cậu ngoài này!
– À! Tí nữa về đợi tớ nhé…Mr. Xe ôm! – Em nháy mắt cười tinh nghịch.
– Mr. Xe ôm??? – Tôi chưa kịp hỏi về cái nick name vừa rồi thì Em gái đã bỏ vào lớp.
Uyên luôn khó hiểu như thế cứ gây cho người ta bất ngờ rồi lại lặng lẽ bỏ đi…Cơ mà nụ cười Uyên đẹp thật nhất là hai lúm đồng tiền, nói như kiểu thằng K thì “Nụ cười đó có thể khiến mọi trái tim lạc lối…” *sến*!!!
Vào học được nửa chừng thì ông thầy cho lớp về sớm, cả lớp đứa nào đứa nấy hò hét ỏm tỏi mấy thằng chiến hữu của tôi cũng chẳng phải ngoại lệ…
– Ố dzè…Về nhanh làm trận chế chúng mày! – Thằng T gợi ý.
– Chuẩn đấy! Tao cũng đang ngứa tay… – Nhanh cưng. – Thằng K giục tôi.
– Thôi! Để hôm khác đi, bữa nay tao hơi mệt…! – Tôi bịa.
– Gì? Mọi bữa nhắc đến game là mày tỉnh lắm cơ mà…? – Thằng T thắc mắc
– Tao mệt thật không tao đi liền.
– Vậy thôi! Tao với mày solo cũng được. – Thằng T khoắt tay thằng K lôi đi.
Chờ cho hai thằng chiến hữu đi khỏi tôi mới dám dắt xe ra ngoài…Hành động lúc này của tôi tuy có chút mờ ám nhưng thú thật tôi chẳng có ý gì với Uyên cả. Có chăng là sợ thằng K hiểu nhầm tôi đang tán tỉnh người trong mộng của nó thì chết!
– Chờ tớ lâu không? – Uyên cười.
– Đang định về! – Tôi thành thật.
– Xì! Đợi có tí mà cũng…- Uyên bĩu môi.
– Thế hôm nay tiểu thư muốn đi đâu ạ? – Tôi chuyển chủ đề.