[Tâm sự + Review] Tiểu thuyết tình yêu – Chuyện tình 2 năm trước (Chap 42-43)
(Mobiblog.Org)
– Tới đây với em..
Mình lững thững bước ra rồi tiến lại ngồi cạnh A..
Nhìn A lúc này muốn xịt cả máu mũi, mặc chiếc váy bó màu đen cực sexy chả thua kém gì P cả bất giác nhớ đến P
– Thấy Em gái mặc sexy bất ngờ lắm chứ gì
– Ơ sao hôm nay Em gái lạ thế
– Lạ thế nào đừng nói anh nhớ P nhé, nó hay ăn mặc thế này lắm
–
Sao con gái tinh tế thế nhỉ ? Nhìn một phát là đoán ra luôn, mình toát mồ hôi hột
– Đúng quá chứ gì
– Em gái cứ bắt bẻ anh
– đúng thôi chứ bắt bẻ gì
Mình im lặng, vì cũng hơi buồn và chột dạ khi nghĩ đến P..những lời hứa. Những lời hẹn ước.. Bây giơ tất cả chỉ là hão, tất cả chỉ là kỉ niệm..
Nơi đó Em gái thế nào nhỉ?
Lan man suy nghĩ bỗng mình nghe tiếng A
– anh nhớ P sao?
– không anh chỉ suy nghĩ mông lung
– đừng dối em, Em gái biết mà. Có Em gái rồi anh nhé
Nói rồi A khẽ tựa vào vai mình, cứ vậy, mình và A – một khoảng không gian im lặng. Chìm trong vô định.
– đẹp quá Em gái ha
– Em gái sẽ mãi khôg quên
– sao Em gái lại nói thế ?
– à ko có gì cả
– Em gái giấu anh điều gì sao?
– khôg có gì cả anh àh, đừng suy nghĩ nhiều nữa nhé
– uhm
Bỗng dưng mình có cảm giác như thế nào ấy. Một cảm giác ko an toàn..
Mình đứng dậy và tiến đến bên cạnh ô cửa kính đưa mắt nhìn ra xa..
Nha Trang đẹp lắmNha Trang ơi, những bãi cát dài, ánh nắng trải dài trên những bãi cát..những hàng cây, con đường, những chiếc xích lô..Nha Trang bước vào đêm, ánh đèn vàng sáng lên, tạo nên những ánh điện trải dài cả thành phố..
– đẹp quá phải không anh?
A nói rồi choàng tay ôm mình từ phía sau..
– Em gái thích cảm giác này, cảm giác an toàn khi ở bên anh, bên anh Em gái rất hạnh phúc, cám ơn anh..
Mình im lặng, một phần vì mình không biết tại sao hôm nay thấy A rất lạ, một phần cũng vì mình cảm thấy một khoảng không lưng chừng đã che mất suy nghĩ của mình..
__________________
Quay lại và hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của A..
– Em gái yêu anh M ạ
– anh cũng yêu em
– dù như thế nào anh cũng không được quên Em gái nhé
– Em gái nói gì thế ?
– và cả hận Em gái nữa
– Em gái hôm nay sao thế cứ nói linh tinh gì vậy?
– Em gái yêu anh lắm M ơi, nhiều lắm, nhiều lắm
Rồi A khẽ rơi nước mắt, mình giật mình..
Mình đã bỏ qua điều gì sao? A sao thế này?
Bất giác mình khó chịu.
– Em gái giấu anh điều gì?
Mình hơi nhăn mặt
– không. Chỉ là Em gái sợ
– điều gì hả em?
– anh hận em.
– tại sao? Anh yêu Em gái như vậy, không lẽ Em gái làm điều gì có lỗi với anh?
– không..
– Em gái giấu anh điều gì?
– không có..
– EM GIẤU ANH ĐIỀU GÌ
– nếu một ngày Em gái ra đi thì sao hở anh?
– ra đi ? Là như thế nào? Em sao thế hả
– nếu Em gái bỏ anh thì sao?
– anh sẽ đợi em
– không hận Em gái sao? Nếu Em gái mang đau khổ đến cho anh?
– Em gái yêu người khác sao?
– không, chỉ hỏi anh thôi mà
– đừng nói linh tinh nữa
– vậy nêu Em gái chết đi thì sao? Ai sẽ thay Em gái chăm sóc anh? Ai sẽ thay Em gái nhắc nhở anh? Ai sẽ thay Em gái quản anh?
A khóc, khóc rất nhiều..
Mình cũng khóc, bất lực..
– nín đi ..
Mình cố gắng rít giọng..
Nhưng cả hai vẫn khóc, và hai đứa mình ôm nhau khóc..
Đau khổ, đan xen hạnh phúc
Một cảm giác khó tả..
– đi chơi nhé ?
– dạ
Mình chủ động đưa A đi chơi..xuống sảnh khách sạn thì ai ai cũng nhin tụi mình, vì A quá đẹp..
– Em gái như minh tinh ấy nhỉ? – mình troll A
– đồ quỷ, ngại muốn chết
– ơ thê ko đạp xe à
– thì dạp chứ sao
– ăn mặc thế kia
Thế là mình kéo A lên lại phòng và băt A thay quần đùi áo thun chứ đi đạp xe mà mặc váy ngắn chả hiểu nghĩ thế nào
– sao anh khó chịu thế
Mình vẫn làm cái mặt nhăn nhăn bí xị..
– biết còn hỏi…
(Mobiblog.Org)
Lên phòng A thay đồ bắt mình quay mặt vào trong
Cơ mà Em gái quay vào cái gương nhìn chéo qua một bên thế là thấy cả A mặc màu gì
– Á đồ đáng ghét kia
– haha thấy hết rồi
A làm mặt dỗi, thay đồ xong thì chạy ra cấu véo mình này thì nhìn này, đểu này
Tự mình cái vì ba lém .. Hỹ hỹ
Sau đấy mình và A lại like a boss đi xuống rồi thuê xe đạp, mình và A cùng nhau đạp dạo phố NT, đạp đi lòng vòng thì mình thở hộc hơi..
– Em gái ơi Em gái có đạp ko sao mà nặng thế?
– Em gái vẫn đạp mà
Đường đông nên mình không để ý lắm cứ cắm đầu cắm cổ mà đạp tiếp:
– mệt quá Em gái ơi
– cố lên chồn
Quái sao mình thở thế mà A vân thản nhiên vậy nhỉ. Lặng lẽ quay ra sau nhìn thì hỡi ôi, bà mẹ hai kia đang ngồi cười như một con dở hơi, có đạp cái đếch gì đâu, hèn gì nãy h mình đạp mà nó nặng va mệt thế
– Em gái không đạp à
– Em gái đùa anh tí mà
– đạp mau
– Em gái xin lỗi mà Em gái đạp ngay đây
Đậu mợ, đạp môt mình hèn gì nó đuối thế đấy..
Ôi hành hạ thể xác của tôi..
Mình và A đạp đi dạo chán chê rồi thì quay quay về trả xe rồi kéo nhau đi ăn..
Đi ăn tùm lum tà la, bún chả cá, qua Địt nướng xiên, chè chiếc rồi ngêu sò ốc hến, ăn tuốt tuồn tuột cơ mà lúc đấy cứ muốn ăn sò lông
– Em gái ơi no không?
– anh mà thế này Em gái tăng cân mất
– thế thôi không đưa Em gái đi ăn nữa, ngồi nhìn thôi nha chưa
– ơ đồ vô duyên không ăn sao sống? Có một kiếp ăn cho thoả thích chứ
Bó tay, ăn thì sợ mập, không ăn lại thèm
Sau đây minh và A đi ăn kem, rồi đi dạo dưới đường TP, đi bộ cùng nắm tay nhau, nhẹ nhàng và bình yên lắm, những cảm giác mà chỉ có khi ở bên cạnh người mình thật sự thương yêu..
Sau đấy hai đứa kéo nhau đi mua quần áo tùm lum tá lả..
Mua thoả thích rồi thì nhìn lại cũng đã muộn, tầm hơn 10h đêm, A rủ mình đi chợ đêm =.= ờ thì đi
Hai đứa kéo đi ăn linh ta linh tinh, rồi ngồi uống trà sữa đên 11g30 đêm thì kéo nhau ra chợ đêm ở đường nào quên cmnr
__________________