[Review – Tâm sự] Chạy án cho bố (Chap 1-2)
Vì là buổi trưa vào giờ ăn nên hàng xóm tới muộn, lúc đó chỉ còn 2 lão lái xe + 2 đệ lão Ch chạy chậm bị thụt lại.
2 lão lái xe là người ngoài cuộc nên mẹ Em gái cho trốn vào phòng em, còn 2 thằng kia chạy vào ngõ ngách.
Mọi chuyện là vậy, con Em gái chỉ biết đến thế.
Đến viện, bố Em gái đang ở phòng cấp cứu, ở dưới chỉ có các bác đang ngồi đợi. Kết quả chiếu chụp thì bố Em gái không sao, không bị gãy xương hay chấn thương nặng, nhưng chấn thương phần mềm + choáng nên vẫn đang ngất.
Thằng Em gái em vỗ vai Em gái chỉ về hướng cổng.
-Thằng kia là đệ thằng Ch đúng không? Tao thấy nó 1 lần.
Em chưa kịp trả lời thì nó lao ra chỗ thằng kia, bác Em gái phải quát to.
-Thằng N đứng đấy, mày không được thế.
Thằng Em gái khựng lại, bác lại gần bảo nó.
-Bố còn đang nằm ở kia, mày thích gây thêm chuyện cho nhà phải không.
Thằng Em gái em không nói gì, lầm lì ngồi xuống. Bọn kia có lẽ cũng thấy, lát sau Em gái thấy bọn nó rút hết, thằng bị đâm cũng được chuyển viện luôn.
Em hỏi các bác thêm về chuyện xảy ra nhưng chẳng ai biết gì hơn những thứ con Em gái em kể.
Em nghĩ chắc chỉ có mẹ là rõ nhất, định bụng đợi tối về hỏi mẹ.
Tối hôm đó Em gái hỏi mẹ lí do lão Ch lại đòi nợ nhà mình mà rõ ràng bố bảo không nợ nần gì lão.
…
Hồi trước, mẹ có bảo lãnh cho 1 người làng vay của lão 1t4, sau đã trả được 1t, còn 400tr thì không trả được vì vỡ nợ.
2 bên thoả thuận sẽ trả 400tr đó bằng đất, lão Ch đã đồng ý.
Chuyện chỉ có vậy nếu không phải hôm nay lão Ch đi đòi nợ, có người rỉ tai lão là nhà e vừa sang tên được 1 mảnh đất lớn.
Lão lật mặt bắt gia đình Em gái phải trả 400tr kia vì lí do đã bảo lãnh cho vay.
Và thế là mọi chuyện xảy ra…
Em hỏi mẹ đã có hướng giải quyết gì chưa, vì xem qua thì vết thương thằng kia dính là khá nặng.
Lúc đó nhà Em gái có 2 sự lựa chọn : gửi đơn tới công an, cho tất cả ra toà hoặc giải quyết nội bộ.
Dĩ nhiên mẹ Em gái muốn giải quyết nội bộ, ra công an sẽ thiệt vì bố Em gái có đâm thằng kia 1 nhát.
Ngay hôm sau lão Ch liên lạc với mẹ em, lão nói qua thằng đệ ruột bị đâm đứt gân vai, nối gân xong nhưng chưa biết có lành được tay không. Lão ngọt nhạt muốn giải quyết nội bộ vì đơn giản mẹ Em gái nắm 1 số giấy tờ vay lãi suất cao của lão, lão cũng không muốn bị lôi chuyện tín dụng đen ra toà.
Mẹ Em gái đồng ý, mọi chuyện sẽ giải quyết theo hướng :
-2 bên đều rút đơn, giải quyết nội bộ.
-Nhà Em gái thanh toán 400tr tiền nợ đã bảo lãnh.(Thì coi như bắn nợ thì lão Ch sang nhà em, nhà e thành chủ nợ khoản nợ đó).
-Nhà Em gái chi trả viện phí + đền bù thằng đệ lão. (50-60tr thì phải)
Những tưởng mọi thứ êm đẹp như thế, như mọi khi vẫn giải quyết.
Không ai ngờ…
Thứ 7 tuần trước, Em gái về thì thấy mẹ đang tiếp chuyện 1 ông bạn. Là bác S, làm ở huyện.
Bác đến báo gấp, trong những tháng vừa qua mọi chuyện không hề được giải quyết nội bộ vì lão Ch đã gửi đơn và âm thầm đút tiền cho tất cả cơ quan, làm giám định vết thương thằng đệ của lão lên tới 46,7% (trong khi giám định vết thương bố Em gái là 3%). Cái xui của gia đình Em gái đó là thằng đệ của lão là dân đâm thuê chém mướn, trên người đủ loại vết thương và nó đã lợi dụng điều đó làm % giám định cao ngất ngưởng.
Án đã lập, và chỉ trong vài ngày nữa chắc chắn sẽ có giấy mời về nhà.
Nhà Em gái đã bị dồn vào thế bị động, mọi chuyện lão Ch đã đi trước một bước hết.
Bác S báo chuyện xong, mọi thứ trở nên bế tắc.
Chiều hôm đó lão Ch liên lạc với mẹ em, báo mọi chuyện và nói thêm chỉ cần bỏ thêm khoảng 100tr cho VKS và toà án, bảo đảm bố Em gái sẽ bị án kịch khung (15 năm tù giam).
Lão đề nghị hướng giải quyết mới là trả 400tr nợ + 400tr đền bù thì lão sẽ nộp tiền bảo lãnh để huỷ án. Không còn thời gian suy nghĩ, lão hẹn tối trả lời.
Lúc này thì gia đình Em gái đã hiểu, vì sao lão lại chủ động muốn giải quyết nội bộ. Lão muốn có thời gian để chuẩn bị mọi thứ, khi mọi chuyện đã rồi lão sẽ quay lại đàm phán ở vị thế cửa trên.
Trên hết, lão muốn nhân việc này đánh sụp nhà Em gái để cảnh cáo các nhà khác hiện đang nợ lão (Lão vẫn còn rất nhiều khoản nợ khổng lồ ở làng em).
Mẹ Em gái ngay lập tức hỏi tất cả bạn bè hướng cứu vớt mọi chuyện, đến nước này chắc chắn sẽ có án, sẽ phải ra toà. Nhưng lẽ nào chịu thiệt như thế.
Hướng khả thi nhất được bác S vạch ra cho gia đình em.
Thông tin nội bộ của bác thì thằng V, trưởng công an huyện đã ăn của lão Ch khoảng 200-300tr trong vụ này.
Đ.m thằng chó, thằng này cũng 1 thời gian làm ăn với nhà em. Ngay lúc bố Em gái đang trên viện nó đã liên lạc với gia đình Em gái về chuyện đưa tiền cho nó để nó lo lót việc giám định vết thương + lập án có lợi cho gia đình em. Thế mà nó quay ngoắt trở mặt ngay lập tức được…
Có nghĩa là không hi vọng gì việc chạy chọt ở huyện nữa.
Chỉ còn hi vọng ở trên, ngay lập tức phải làm 8 cái đơn gửi đủ tất cả ở trên, từ toà án TP với VKS TP, cố gắng kéo PC44 và PC 45 vào việc, lão Ch có thể bịt miệng được 1 cái mồm huyện, nhưng 8 cái to ở trên xem lão có đủ lực + tiền để bịt hết không.
Nếu gửi đơn, án sẽ phải lập lại. Bố Em gái lúc lấy lời khai phải kiên quyết yêu cầu giám định lại vết thương, lúc đó người quen của bác S sẽ cố gắng lo chuyện.
Mục đích cuối cùng là giám định vết thương của thằng kia về mức <31%, mà chắc chắn là vét thương ở tay thằng kia không thể nặng thế được. (nếu <31% thì có thể bố Em gái sẽ được án treo).
Ngay tối đó, mẹ Em gái thông báo lão Ch cứ để thành án đi. Nếu bố Em gái có chuyện thì bọn nó cũng đừng mong yên ổn với đống giấy tờ vay nợ lãi suất cao mẹ Em gái đang giữ của lão Ch.