English EN Vietnamese VI

Mang về một người bạn

Tắt tính năng chặn quảng cáo nếu không xem được Clip. Xem toàn màn hình (Full Screen) để hạn chế quảng cáo

Trong giây phút, nó chợt nghĩ: có bao giờ biển chán ngấy gió chưa, khi mà biển và gió luôn song hành cùng nhau, nhưng biển thì có lúc này, lúc khác, còn gió vẫn cứ thổi ì ầm quên ngày tháng?

Normal
0

false
false
false

MicrosoftInternetExplorer4

/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:”Table Normal”;
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:””;
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:”Times New Roman”;
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}

Phương cảm thấy mệt mỏi thật sự.
Áp lực bài vở, bạn bè, những mơ ước và rồi những dự định của một năm cuối cấp
cứ vồ đến với nó, khiến nó gần như ngạt thở. Vậy mà giờ, người bạn thân duy nhất
cũng không một lời mà bỏ nó ra đi. Nó như chơi vơi giữa một mớ không gian vụng
về. Vừa từ đội tuyển trên quận về, nó
quăng ba lô, chẳng buồn cởi giày và nằm vật ra giường rồi thiếp đi lúc nào không
biết. Lúc nó tỉnh dậy, trời đã tối. Ánh đèn đường hắt qua cửa sổ, rọi
thứ ánh sáng mong manh vào căn phòng im lặng, tăm tối. Phương chẳng mở đèn mà cứ
ngồi đó, ngắm cái vệt màu vàng lẻ loi trên tường, miên man nghĩ về nhiều thứ… Nó
cứ ngắm cái vệt sáng ấy, mãi không chớp mắt. Rồi như có một điều gì đó hiện ra
trong đầu, nó cười khẩy, lui cui bò dậy đi xuống nhà.

Cả nhà đã ăn cơm tối rồi, ai nấy
đều đã yên phận trong phòng mình. Mẹ có để dành phần cho nó. Phương loay hoay ăn
vội chén cơm vào bụng rồi đi tắm. Nó bật vòi sen tưới từ trên đầu xuống, chẳng
buồn chỉnh nước nóng. Cảm giác lạnh cóng chẳng mấy chốc đã bao trùm khắp cơ thể. Khẽ run người, nó bước ra, không quan
tâm cả đến chuyện phải sấy tóc. Phương leo tuốt lên lầu, mở máy và online. Chị My pm cả một tràng dài:

– Ê này hôm nào chị diễn kịch chị
quay lại cho nhóc xem hén?

– Okay thôi! Nhớ đấy nhá!

– Ừa! À mà Em gái biết gì chưa? Ở
trường mới có người thích bà Thảo cơ đấy!

Thảo là bạn Phương, người bạn thân
duy nhất đã rời bỏ nó. Nó chẳng hỏi lí do. Chỉ biết khi Thảo đề nghị chấm dứt tình bạn, nó đã nghĩ một điều gì đó rồi đồng ý. Đến giờ, ai biết chuyện cũng
bảo nó thật ngốc nghếch khi chẳng thèm tìm hiểu rõ mọi chuyện. Nó cũng ậm ừ cho
qua, vì nó cảm nhận được một áp lực nào đó đang vây lấy người bạn thân của nó.
Phương luôn âm thầm dõi theo Thảo từng ngày, từng ngày một, rồi tự lên cho mình
những kế hoạch cứu vớt tình bạn của mình, dù chính nó cũng cảm thấy mọi chuyện
thật xa vời. Lắm lúc nó nghĩ mình đang làm những chuyện thật ngốc nghếch, ừ thì
ngốc nghếch… Nó đã mất Thảo thật sự, có gì để mà hàn gắn, cứu rỗi?

– À Em gái chưa biết. Chung lớp à?

– Ừ, chung lớp. Tên gì ấy chị quên
rồi. Nhưng nghe nói học ban D, cũng có tí đẹp trai, mừng cho bả!

– Ừ, mừng cho Thảo…

Nó lặng im đăm chiêu nhìn vào màn
hình. Chẳng rõ nó đã nhìn không chớp mắt cái màn hình ấy trong bao lâu, mà khi
giật mình nhận ra, nó đã thấy khóe mắt mình cay xè. Nó khóc. Ai cũng có cho mình
những niềm vui riêng dù lớn hay nhỏ, dù thế nào, mọi người xung quanh vẫn vui,
vẫn cười. Ừ thì người ta có cái quyền đó, vì người ta có thứ để mà mong đợi,
phấn đấu, có người ở bên cạnh. Còn nó, đã bao lâu rồi nó chẳng thèm nói ra điều
gì cất giữ trong lòng, chẳng thèm trò chuyện, vui cười cùng mọi người xung
quanh. Lúc còn có Thảo, nó nói mọi chuyện cho Thảo nghe. Nó buồn gì, vui gì,
đều nói ra tất cả. Dù lắm khi Thảo chẳng giải quyết được chuyện gì, nhưng nó
vẫn thấy vui vì ít ra có người còn chịu ngồi nghe nó nói. Nó nhớ tất cả mọi
thứ về con bạn lạnh lùng, luôn làm nó buồn và phải suy nghĩ. Rồi sau nỗi nhớ
ấy, nó lại thấy tủi thân, lạnh lẽo, trống trải. Một nỗi cô đơn đang quấn quanh
lấy nó, làm nó gục ngã thật sự sau những tháng ngày cố gắng chống chọi một
mình. Nó bật khóc thành tiếng những âm thanh đứt quãng, đặc sánh trong đêm tối
tĩnh mịch.

 ***

Lúc thức dậy, Phương thấy trời
sáng. Khác với tối hôm qua, giờ đây, ánh nắng đang soi rọi mọi ngóc ngách
xung quanh, làm sáng bừng lên cái không gian mà mới tối qua thôi còn u
tối. Uể oải ngồi dậy, nó bước đến cạnh cửa sổ, hướng mắt nhìn ra tít tận trên
trời cao. Bầu trời trong vắt tựa như một mặt nước phẳng lặng, bình yên và sáng
trong. Vài giọt nắng xuyên qua tán lá rồi phủ lên bậu cửa những vệt nắng đủ
hình thù. Lại một ngày nữa bắt đầu. Lại một ngày nữa phải chiến đấu, chống chọi
với chính cuộc sống của mình. Đâu có thứ gì dừng lại trong cuộc đời này? Có
dừng, phải chăng chỉ là do con người ta muốn trì hoãn, vì một điều gì đó chẳng
thể gọi thành lời?

Mẹ Phương bước vào phòng, cắt
ngang dòng suy nghĩ của nó:

– Con gái, dậy rồi à? Thay đồ đi
con, ba đã chuẩn bị xe cả rồi.

– Ơ… đi đâu thế ạ?

– Con không nhớ gì cả sao? – Mẹ
nhìn Phương ngạc nhiên – cả nhà đã lên kế hoạch đi biển từ tuần rồi cơ mà?

– Ơ… Dạ… Con thay đồ ngay đây! – Nó
nhìn mẹ giây lát, rồi chợt nhớ ra mọi thứ. Sự mệt mỏi làm nó chẳng còn nhớ gì
nữa cả.

***

– Phương, đến rồi con. Dậy ngắm
biển đi kìa.

Khi bạn không vào được Mobiblog, hãy truy cập Mobiblog.fans để lấy địa chỉ website chính thức
Bạn cũng có thể thích

Phim Sex Đảo Tối Cổ

Đảo Tối Tổ - sisainlive.com là website xem phim Sex Việt Nam hàng đầu. Cập nhật các bộ phim Sex loạn luân, Sex Livestream online, Địt nhau online livestream trực tuyến. Với Đảo Tối Cổ, bạn tha hồ xem các clip thác loạn của giới trẻ Việt Nam.

Phim Sex Động Tối Cổ - sisainlive.com

Phim Sex Vietsub Không Che - pornvietsub.com

Ảnh Sex Gái Việt 2k - vav2k.com

Hình Sex Gái Việt Nam - viet2k.com

Hình Ảnh Sex Hot Girl - vavporn.com