English EN Vietnamese VI

Hoa cúc vàng mang màu nắng

Tắt tính năng chặn quảng cáo nếu không xem được Clip. Xem toàn màn hình (Full Screen) để hạn chế quảng cáo

Thư tự tử. Lúc nghe tin đó từ giọng nói còn nghẹn ngào nước mắt của mẹ Thư, Phương thấy tâm hồn mình nhói lên đau buốt.

@font-face {
font-family: VNI-Times;
}
@font-face {
font-family: SimSun;
}
P.MsoNormal {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
LI.MsoNormal {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
DIV.MsoNormal {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
P.MsoHeader {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
LI.MsoHeader {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
DIV.MsoHeader {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
P.MsoFooter {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
LI.MsoFooter {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
DIV.MsoFooter {
LINE-HEIGHT: 115%; MARGIN: 0in 0in 10pt; FONT-FAMILY: “Times New Roman”; FONT-SIZE: 11pt
}
SPAN.HeaderChar {

}
SPAN.FooterChar {

}
DIV.Section1 {
page: Section1
}

Vừa bước vào lớp, Phương đã bị Thắng gọi giật lại:

– Này, hôm nay sao cái Thư vẫn chưa đến lớp nhỉ. Bình thường lúc nào mà nó chẳng đi sớm về muộn ở lớp mình.

Đang bực mình, Phương quay sang gắt cả với Thắng; – Tôi là bảo mẫu của nó đâu mà ông hỏi tôi. Dở hơi thật.

– Ơ hay nhỉ. Không biết thì nói là không biết chứ bà việc gì phải quát ầm ĩ lên như mất cắp vậy.

– Tôi hỏi bà nhé, ai bỗng dưng lại tiến cử tôi làm cái chức lớp phó đời sống của cái lớp 12C này. Quan tâm đến đời sống của anh chị Em gái trong ngôi nhà này là nhiệm vụ của tôi cơ mà. Bà lại là lớp trưởng thì phải lo cùng tôi mà giải quyết chuyện này chứ.

– Thôi, ông im đi để cho tôi thở cái đã. – Phương vừa quăng túi xách của mình xuống bàn vừa lẩm bẩm. – Hôm nay là cái ngày gì mà mới sáng mai đã đủ thứ chuyện thế không biết.

Sáng nay trong lúc ngồi ăn sáng để chuẩn bị đến trường, Phương đã bị bố mẹ giảng giải cho một bài diễn văn dài về việc “năm học nào cũng phải đi vác tù và hàng tổng cho thiên hạ”. Nó không thể nào hiểu được bố mẹ còn yêu cầu cái gì ở nó nữa. Thà hai người cứ đi với cái thế giới riêng của họ đi. Cứ như từ trước đây vốn thế có lẽ nó còn cảm thấy dễ chịu hơn. Họ cần gì phải quan tâm đến nó ra sao? Đã có lúc nó cố ru ngủ mình bằng một niềm ảo tưởng rằng họ thực sự yêu thương và quan tâm đế nó nhưng rồi cuối cùng nó chỉ có thể kết luận “Từ xưa đến nay vẫn thế rồi. Họ quá ích kỷ. Cuối cùng cũng chỉ vì họ không muốn phải xấu mặt với thiên hạ nên lúc nào cũng tỏ ra hoàn hảo. Và sự thật thì họ đã thành công khi những người xung quanh chẳng ai tiếc lời khen ngợi họ. Nhưng rồi để làm gì khi bên trong cái vỏ bọc ấy là một gia đình mục nát, rời rạ và hỏng hóc”. Từ quá lâu rồi, Phương đã mất sạch mọi cảm giác về sự tồn tại của một gia đình.

– Này, lại lẩn thẩn à lớp trưởng?

– Ông thì biết cái gì mà nói. Im đi cho tôi nhờ. – Phương dài giọng nói.

Nhìn dáng vẻ của Phương, Thắng biết rằng mình nên rút lui là hơn. Nhưng cậu vẫn không thể hết thắc mắc tại sao sáng nay Phương lại trở nên cáu bẳn như vậy. Bình thường dù gặp phải bất kể chuyện gì con bé cũng luôn biết giữ nụ cười tươi roi rói, và cái giọng tiểu thư vừa đỏng đánh vừa tinh nghịch. Thắng vẫn còn nhớ như in hồi giữa năm lớp 10, cách cư xử của Phương đã khiến cho chính bản thân một kẻ luôn coi thường con gái như Thắng phải cảm thấy phục.

Một ngày mưa phùn mùa đông lạnh đến tê tái. Tan học. Cả lớp 10C nháo nhác như một đàn chim vỡ tổ ùa ra xe và ai nấy đều nhanh chóng tìm ra được một chỗ ngồi cho mình. Vừa ngồi đợt xe chạy vừa co ro như những con sâu đang chết rét.

– Ai cho cậu ngồi đây, đã đi ngồi nhờ rồi mà còn thích chen chân lên hàng ghế đầu à? Vớ vẩn. Đi xuống dưới kia. – Thắng quát vào mặt Thư, rồi vứt chiếc cặp của mình vào chỗ chiếc ghế mà Thư đang ngồi.

Nhìn thái độ sừng xỏ của Thắng chẳng ai buồn đụng vào vì có ai mà không biết gia đình Thắng chính là chủ của những chiếc xe của lớp 10C. Đây là những chiếc xe khách được bố Thắng dành riêng cho lớp của cậu con trai mình, mà không có những khoản phí được ghi trong hợp đồng thuê xe. Thắng huênh hoang cũng đúng thôi. Ây vậy mà bây giờ nghĩ lại khi ấy Thắng vẫn còn cảm thấy buồn cười và đôi chút xấu hổ.

– Chỗ đấy có ghi tên cậu à mà cậu đuổi bạn ấy? – Phương từ hàng ghế cuối cùng đi lên và túm ngay lấy tay Thắng.

– Á, cậu làm cái gì vậy? Cậu mà dám gây chuyện với tôi cơ à. Xe này là của nhà tôi, chỗ nào cũng là ghế của tôi hết.

– Haha. Được, vậy  tất cả những chiếc ghế này là của cậu đấy. Cậu cứ ở đây mà giữ lấy nhé. – Phương nói rồi quay lại phía cả lớp: – Để tớ gọi điện cho thầy hiệu trưởng hỏi xem làm sao mà hôm nay thầy lại điều nhầm cho lớp mình cái xe của riêng Thắng thế này. Khổ quá! Lớp mình chịu khó xuống đợi một tý nhỉ. Chắc nhà trường cũng điều xe đến nhanh thôi mà.

– Bác tài ơi, dừng xe lại cho bọn cháu xuống nhé.

Khi bạn không vào được Mobiblog, hãy truy cập Mobiblog.fans để lấy địa chỉ website chính thức
Bạn cũng có thể thích

Phim Sex Đảo Tối Cổ

Đảo Tối Tổ - sisainlive.com là website xem phim Sex Việt Nam hàng đầu. Cập nhật các bộ phim Sex loạn luân, Sex Livestream online, Địt nhau online livestream trực tuyến. Với Đảo Tối Cổ, bạn tha hồ xem các clip thác loạn của giới trẻ Việt Nam.

Phim Sex Động Tối Cổ - sisainlive.com

Phim Sex Vietsub Không Che - pornvietsub.com

Ảnh Sex Gái Việt 2k - vav2k.com

Hình Sex Gái Việt Nam - viet2k.com

Hình Ảnh Sex Hot Girl - vavporn.com