English EN Vietnamese VI

Hai điều luật của con trai

Tắt tính năng chặn quảng cáo nếu không xem được Clip. Xem toàn màn hình (Full Screen) để hạn chế quảng cáo

Tôi thầm thích Phương – cô bạn đáng yêu ở lớp học thêm Hóa. Nhưng muộn mất rồi, Phương đã là “người trong mộng” của thằng Nam, thằng bạn thân nhất của tôi. Và tình bạn của con trai có những luật riêng của nó…

Normal
0

false
false
false

MicrosoftInternetExplorer4

st1:*{behavior:url(#ieooui) }

/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:”Table Normal”;
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:””;
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:”Times New Roman”;
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}

Luật thứ nhất: Anh Em gái tốt không
nghĩ đến bạn gái của nhau!

Phương không phải bạn gái của Nam, nhưng là
cô gái trong mơ của nó. Nam
là thằng bạn chí cốt của tôi từ hồi nhỏ. Còn tôi? Tôi là Hiếu, chuyên Lý, cao
ráo, sáng sủa, ở trong đội bóng rổ của trường, chơi game không đến nỗi tồi và
học hành cũng ổn. Thằng Nam
bảo tôi nên chọn lấy một vệ tinh phù hợp nhất làm mặt trăng cho mình, ý là khuyên
tôi nên có người yêu đi – nó thích nói năng kiểu văn hoa như thế. Nhưng
trên thực tế, từ ngày vào cấp 3 đến giờ tôi vẫn chẳng có lấy một “mảnh tình
vắt vai” nào cả, và may thay, tôi cũng không coi đó như một chuyện đáng buồn.
Chẳng hạn, những lúc rảnh rỗi, so với việc còng lưng đèo một cô bạn gái đến rạp
chiếu phim, thì ngồi trong phòng điều hòa đá Pes đúng là lý tưởng hơn rất
nhiều.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi vào
ngày Phương xuất hiện. Suốt 3 năm học, Hóa luôn là môn khiến tôi quay cuồng và
mệt mỏi nhiều nhất, trong khi kết quả thì vẫn không được như ý muốn. Thằng Hiếu
rủ tôi đi học thêm, và lớp học thêm chính là nơi tôi (và nó) gặp Phương. Tôi hầu
như không hiểu tại sao cũng thích ăn quà vặt, cũng thích mặc áo khoác dài đến
đầu gối, cũng thích treo hình “các anh Hàn Quốc” ở cặp, cũng tóc cột, mái ngố
và cao thường thường như rất nhiều đứa con gái khác… thế mà Phương lại đặc biệt
với tôi đến vậy. Ngày đầu tiên đi học, Phương ngồi bàn đầu, chúng tôi ngồi bàn
cuối, dĩ nhiên, chẳng thằng nào muốn bị thầy xem bài. Tôi ấn tượng bởi giọng
nói và gương mặt không xinh, nhưng rất đáng nhớ của Phương. Duyên phận thế nào
mà cũng ngay từ buổi học ấy, tôi đã được nói chuyện với Phương. Chẳng là học
xong, ngồi ngay cửa, tôi với thằng Hiếu vội vội vàng vàng sắp sách vở đi về,
tôi quên mũ nên quay lại, và lúc tôi quay lại thì Phương mới bước ra. Tôi tránh
sang bên phải, Phương bước sang bên phải. Tôi tránh sang trái, Phương bước sang
trái. Bên phải, rồi lại bên trái. Phương ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt tôi
cười…và nói: “Cậu đi trước đi!”. Khoảnh khắc siêu ngắn ngủi thực sự làm tim tôi
nhảy nhót trong lồng ngực, tôi ước có thể kéo dài mãi nụ cười cùng với tiếng
nói của Phương khi ấy. Đó cũng chính là động lực khiến tôi bắt buộc phải tìm
mọi cách để được nói chuyện với Phương lần nữa. Nhưng nên giấu thằng Nam, tôi phát
ốm vì mấy trò trêu chọc mà nó vẫn bày ra.

Buổi học thứ 2, tôi bắt nó đi
sớm, trước khi vào lớp mới kêu lên:

– Mày ơi, tao quên kính rồi! Thế
này thì còn nhìn gì nữa? Hay ngồi bàn đầu?

– Điên à?… Đúng là cái đồ, thầy
mà nói gì thì mày chịu trách nhiệm!

Cũng không đến nỗi khó khăn, tôi
cười thầm trong bụng khi thấy bàn trên cùng mới chỉ có Phương và Thảo (bạn
Phương). Đúng là một khởi đầu tốt đẹp! Thằng Nam luôn viết mực xanh, tôi “quên”
bút mực đen mà Phương thì lại mang thừa, ôi màu mực đen đáng yêu. Tôi đã thực sự
làm được điều mình muốn, không thể không nói câu nào khi 2 người chỉ ngồi cách
nhau có vài chục cm. Thành công càng trở nên mĩ mãn khi lúc về, tôi chưa đề đạt
gì thì thằng Nam đã nói: “Hay hôm sau chịu khó ngồi bàn đầu đi mày, thầy để ý
chỉ bảo cho cũng tốt!” Tôi đồng ý ngay lập tức, đồng ý trong hoan hỉ và vui
sướng, dĩ nhiên là khó bao nhiêu tôi cũng chịu được, thầy xem bài cũng được,
thầy mắng cũng được, phải làm bài tập hóa đầy đủ cũng được… Miễn là tôi được
ngồi cạnh và được ngửi mùi dầu gội thơm thoang thoảng trên
tóc Phương. Sau đó là một chuỗi những ngày tươi đẹp của tôi. Phương học giỏi Hóa, tôi không muốn bị mất mặt nên cũng lao vào học đêm học ngày, tất cả chỉ là
để chờ đến tối thứ 2 và chiều thứ 6. Nghỉ giải lao giữa ca, hễ có gì
không hiểu, hoặc hơi hơi không hiểu, hoặc hơi hơi hiểu tôi đều quay sang hỏi
Phương. Tôi thích lôi thằng Nam ra làm trò để chọc cho Phương cười.
Tôi thích gọi: “Phương ơi!” thế này, “Phương ơi!” thế kia, “Phương ơi!”, “Phương
ơi!”… Câu gọi ấy đeo bám tôi suốt ngày, đặc biệt là mỗi lần tôi mang quyển vở Hóa có vệt bút xóa của Phương ra ngắm. Tôi cứ nghĩ đến Phương, và tôi cười, vẩn
vơ. Tôi thấy mình vui hơn bao giờ hết. Tôi cũng chẳng biết, và cũng không định
biết thế nghĩa là thế nào… ***

Cho đến một ngày, mọi chuyện thay
đổi hoàn toàn.- Mày thấy Phương thế nào?

– Sao mày lại hỏi thế?

– Thì cứ trả lời đi!

– Bình thường. Tao thấy bình
thường!… Hỏi vớ vẩn!

Thằng Nam trầm ngâm hồi lâu, vẻ mặt rất
nghiêm trọng:

Khi bạn không vào được Mobiblog, hãy truy cập Mobiblog.fans để lấy địa chỉ website chính thức
Bạn cũng có thể thích

Phim Sex Đảo Tối Cổ

Đảo Tối Tổ - sisainlive.com là website xem phim Sex Việt Nam hàng đầu. Cập nhật các bộ phim Sex loạn luân, Sex Livestream online, Địt nhau online livestream trực tuyến. Với Đảo Tối Cổ, bạn tha hồ xem các clip thác loạn của giới trẻ Việt Nam.

Phim Sex Động Tối Cổ - sisainlive.com

Phim Sex Vietsub Không Che - pornvietsub.com

Ảnh Sex Gái Việt 2k - vav2k.com

Hình Sex Gái Việt Nam - viet2k.com

Hình Ảnh Sex Hot Girl - vavporn.com