Giấc mơ hoang
Anh có thể sẽ tha thứ, nếu như Hân lên tiếng trình bày, giải thích và xin lỗi. Hoặc không, chỉ cần cô nói là cần anh cũng được. Chỉ cần phủ nhận đi tình cảm với anh chàng kia, chỉ cần như vậy thôi…
1. Trong những giấc mơ hoang hoải của nửa đời thiếu nữ, cô thấy mình yêu say đắm, yêu ngờ nghệch một người không phải là của riêng cô. Cô luôn cảm giác mình bị cuốn vào những giấc mơ kỳ lạ ấy, đôi khi là khóc lóc đến thảm thương, đôi khi là vui sướng đến tột cùng. Một người lạ, trong vòng tay một người lạ khác, mang trái tim và tiếng yêu dành riêng cô…
Cô là một cô gái trẻ, đã yêu và đang yêu. Người yêu cô là một chàng kiến trúc sư chăm chỉ, tài ba. Anh thuộc tuýp người cầu toàn, trong công việc, trong cuộc sống cũng như trong tình yêu. Cái cách anh chăm sóc cho bản thiết kế của mình từng milimet cũng giống như cách anh quan tâm đến cô người yêu bé nhỏ. Đôi khi sự dịu dàng của anh làm cho cô thấy ngột ngạt. Cô đồ rằng vì quá được nuông chiều nên trở nên như thế. Cô vẫn biết cần phải quý trọng những gì mình đang có, có những thứ, chỉ cần lỡ tay làm rơi vỡ mất thì sẽ chẳng bao giờ lấy lại được.
Cô yêu anh bằng thứ tình cảm chân thành, trân trọng. Đối với cô mà nói, đi bên anh, cạnh bạn bè, cô luôn được tán dương khen thưởng. Sao cô lại chọn được một người yêu hoàn hảo đến thế. Những lúc ấy cô mỉm cười, cô thấy mắt anh long lanh màu hạnh phúc, anh kéo nhẹ tay cô, siết hờ và an nhiên yêu cô ngày một đậm sâu.

Chuyện tình cảm của cô không có lấy một dấu hiệu cho sự rạn nứt. Vậy mà những đêm chập chờn, cô luôn gặp một người khác không phải anh, một người không dành cho cô, là người khiến cô yêu say đắm, yêu nhiều hơn cả anh của hiện tại…
Đem chuyện kể với nhỏ bạn thân, nó xua cô thần hồn nát thần tính, chẳng có ai gặp chuyện hoang đường như thế cả. Trước khi bỏ cô đi nó còn ném lại một câu hằn học, nghe xong cô thấy lạnh sống lưng.
– Đừng có mà nghĩ tới chuyện thôi không yêu anh Huy, mất anh ấy rồi mày sẽ phải hối hận đấy!
2. Dạo gần đây Huy hay phải ở lại công trường, công việc với anh nhiều vô kể, bận bịu từ sáng tinh mơ cho đến tối. Chỉ cần sai sót một chút thôi thì cả công trình có thể bị đánh hỏng. Đối với một kỹ sư mà nói, việc thiết kế và xây dựng mỗi một công trình quan trọng hơn cả mạng sống của mình, bởi nó là tổ ấm, là mái nhà cho rất nhiều người khác, những người bất kể hèn sang, ai ai cũng cần phải được đảm bảo. Với sự tỉ mỉ trong tính cách, với lòng yêu nghề, Huy chưa bao giờ cho phép mình làm sai dù chỉ một lỗi nhỏ. Anh luôn phải tập trung gấp nhiều lần so với người khác, luôn gồng mình để gánh vác mọi trách nhiệm. Đôi khi công việc làm anh thấy mệt mỏi, nhưng vì có Hân ở bên cạnh, cô người yêu bé nhỏ dịu dàng và tâm lý khiến Huy thấy vững tin hơn trên con đường mình đã chọn.
Mặc dù công việc bận rộn là thế nhưng Huy vẫn luôn dành sự quan tâm nhất định cho Hân. Với anh, Hân là một sự lựa chọn hoàn hảo. Đôi khi bạn bè có lời ra tiếng vào về sự khập khiễng nhưng Huy không để tâm đến điều đó. Anh tin rằng mình chọn Hân là đúng, và anh cũng tin người yêu mình suy nghĩ như vậy.
Dạo gần đây biết Huy thường bỏ bữa, Hân cặm cụi làm cơm rồi mang đến công trường cho anh. Hạnh phúc trong anh chỉ cần nhỏ nhoi như thế nhưng đủ để tiếp sức trên một chặng đường dài. Mỗi lần nhìn ánh mắt của đồng nghiệp trầm trồ thán phục, Huy lại thấy lòng dâng lên một niềm vui khó tả. Với anh, ba năm gắn bó bên cạnh Hân cũng chưa hề có một lỗi sai nào cả. Tất cả mọi thứ hoàn hảo đến khó ngờ.
3. Một lần đưa cơm cho Huy, cô chạm mặt một người đồng nghiệp của anh ấy, từ cái nhìn đầu tiên cho đến câu nói mời chào đã cảm thấy có gì đó thân quen. Cô không biết mình trở nên có lỗi với Huy từ bao giờ, chỉ biết rằng lý do cô đến gặp anh đều đặn hơn không đơn thuần là để đưa cơm cho anh, không phải chỉ là chăm sóc cho anh người yêu như anh và mọi người vẫn nghĩ. Một trong số những lý do mà cô đến, luôn viện cớ để đến là để được chạm mặt người đồng nghiệp ấy.
Đôi mắt sâu hút, khóe miệng cười nghiêng, đôi bàn tay rắn chắc đã có lần vô tình (hay cố ý) chạm phải tay cô. Lần ấy, cô bỗng thấy run người. Cô sợ hãi cảm giác va chạm một người lạ, lại là người mà mình luôn cố ý dõi theo. Rõ ràng là trước khi đến chỗ làm của Huy cô chưa từng gặp người lạ này, nhưng lại cảm giác thân thuộc đến từng hơi thở… Cô sợ hãi trốn tránh ánh nhìn của anh ta, nhưng khi anh ta quay đi lại không nén nổi tò mò. Đã có lần bị Huy phát giác, cô nhỏ giọng chống chế.
– Em có nghe anh nói gì không? Hân?
– Dạ… à, anh vừa nói gì cơ?
– Em lơ đãng đi đâu thế? Anh hỏi bao giờ thì về gặp bố mẹ anh, lần trước anh hỏi rồi mà Em gái có vẻ quên quên…
Cô hơi bồn chồn. Kết thúc của một cuộc tình nếu không phải hướng đến cái đích là hôn nhân thì là gì? Còn có thể là gì được nữa? Có cô gái nào muốn yêu rồi chia tay đâu. Nhưng cô không hiểu sao vẫn thấy lừng chừng. Cô yêu Huy, một khoảng thời gian đủ dài để hiểu hết về con người anh, cũng biết anh yêu cô nhiều như thế nào. Nếu lấy Huy, chắc chắn cô là người hạnh phúc nhất. Anh sẽ chẳng bao giờ làm tổn thương cô. Nhưng cô muốn nán lại, muốn kéo dài thời gian thêm một chút. Sự tò mò về người đàn ông là đồng nghiệp của Huy khiến cô muốn nổi loạn. Cô muốn khám phá cảm giác khi đối diện với con người ấy, người đã làm cho cô phải loay hoay tìm kiếm câu trả lời nhiều ngày.