Em đi chợ tình SAPA (Chap 3)
Bình thường, nếu không bị mẹ gọi dậy sớm đi bẻ ngô thì H’Tưng có một thú vui tao nhã đó là ngủ nướng. Cô cứ nằm ễnh ngực trên giường mà ngủ mặc cho mặt trời đã leo lên tới đỉnh núi, mặc cho đám chim chóc đi đã đi kiếm ăn hót ầm ĩ ngoài rừng. Ấy vậy mà sáng nay, H’Tưng dậy từ 5h sáng, khi mà không gian vẫn lặng như tờ, khi mà đỉnh núi trước nhà vẫn mờ mờ trong sương sớm. Thấy H’Tưng lục đục dưới bếp lục cơm nguội ăn, mẹ H’Tưng hỏi vọng ra với giọng ngái ngủ:
– Sao không ngủ thêm chút nữa, dậy làm gì sớm thế con?
– Dậy sớm tốt cho sức khỏe mẹ à, được hít thở không khí trong lành, tinh thần sảng khoái. Dậy muộn dễ béo phì, tiểu đường.
H’Tưng ra vại nước đánh răng rửa mặt, xong ra gốc cây phi lao sau nhà đi vệ sinh cho nhẹ bụng để chuẩn bị lên đường. Khoác các túi vải trên vai, H’Tưng bước đi thoăn thoắt trên con đường nhỏ, nhanh như con chim cắt và nhẹ nhàng như con thỏ. Tới điểm hẹn, đã thấy chị H’Lôn đợi sẵn.
– Cũng đúng hẹn gớm nhỉ. Đêm qua ngủ ngon không em?
– Ngủ sao được hả chị! Cứ nhắm mắt lại là hình ảnh cái kèn lại nhảy múa trong đầu, rồi âm thanh của cái kèn lại rên rỉ bên tai. Thôi, mình đi cho sớm chị.
Vì chợ khá xa nên hai chị Em gái phải đi từ gà gáy, vượt qua bao đường đèo núi, từ sáng sớm đến tận chiều muộn mới tới nơi. Đó cũng là thời điểm phiên chợ tình Sapa bắt đầu. Hai người sẽ chơi ở chợ hết đêm rồi sáng hôm sau mới về bản.
Đúng là đến chợ không khí rộn ràng, náo nhiệt hẳn lên. Chọn một phiến đá bằng phẳng ở ngay trung tâm chợ, hai chị Em gái lấy đồ ra ăn uống, cũng là tranh thủ nghỉ ngơi sau quãng đường dài để có sức tối nay còn kèn sáo. Vừa ngồi gặm khoai lang, H’Tưng vừa ngắm nhìn quang cảnh nhộn nhịp, lung linh. Từng đám trai bản tụ tập múa kèn tỏ tình, show hàng để gọi gái đến. Mấy cô bé dân tộc mặc váy, cầm ô nhảy múa quanh đám thợ kèn. Vài nhóm du khách tò mò chăm chú thưởng thức những điệu múa, điệu kèn đặc sắc, rồi thích thú lôi máy ảnh ra chụp phành phạch. Từng đôi trai gái váy áo sặc sỡ lượn qua lượn lại. Có đôi thì mới đang trong giai đoạn làm quen, còn ngượng ngùng e ấp, ngồi cách xa nhau cả mét. Có đôi thì đã đến giai đoạn nắm tay nắm chân, quờ quạng lung tung rồi. Rồi thỉnh thoảng lại thấy có đôi vội vàng, hấp tấp kéo nhau về chỗ cái đồi cây tối om ngay cạnh đấy. Thấy thế, H’Tưng tò mò hỏi chị:
– Chị ơi, sao chúng nó cứ kéo nhau lên đồi kia làm gì thế?
– À, đó là sân khấu để biểu diễn hòa tấu sắc-sô-phôn đấy em.
– Lát mình qua xem nhé chị!
– Khỏi xem, mình sẽ là nhạc công luôn.
Rồi hai chị Em gái hòa vào dòng người cùng không khí tấp nập của phiên chợ tình. Mỗi bước đi là bao ánh mắt ngưỡng mộ, ham muốn và thèm khát của đám trai bản và cả du khách dê cụ dõi theo hai thiếu nữ Mông xinh đẹp. Thấy vậy, H’Lôn ghé tai H’Tưng thì thầm:
– Thấy chưa. Thiếu gì kèn, vấn đề của mình là chọn kèn nào ngon và xịn thôi. Lên chợ này Em gái sẽ thấy, kèn của thằng H’Cu bản mình chỉ giống như quả susu đặt bên cái xe lu. Đi một ngày đàng gặp toàn hàng to, các cụ dạy cấm có sai.
Qua chỗ gian hàng bày bán mấy đồ lung tung, H’Tưng níu váy chị nói nhỏ:
– Chị ơi, mẹ Em gái gửi tiền nhờ mua cho mẹ cái kèn giả. Chị Em gái mình vào hỏi thử xem có không.
– Thật à. Việc gì phải mua cho phí tiền, ở nhà chị có mấy cái, mai về chị đưa cho, Em gái mang về cho mẹ dùng. Để tiền đấy tí chị Em gái mình đi ăn lẩu cho sướng.
– Không được. Mẹ Em gái thích dùng kèn mới cơ. Kèn đã qua sử dụng bà chỉ nhìn phát biết luôn.
– Vậy à, thế thì thử vào hỏi xem.
– Chú ơi, có bán kèn giả không chú?
– Có, hai cô mua hàng Tây hay hàng của Việt Nam?
– Dạ, Tây và Việt Nam khác nhau thế nào ạ?
– Tây to hơn, dài hơn, màu đen hơn, cong hơn, cứng hơn nhưng dễ gẫy. Hàng Việt nhỏ hơn, mềm hơn tí, nhưng dai và bền bỉ.
Nghe vậy, H’Lôn mới thì thầm trao đổi với H’Tưng:
– Mua cho mẹ Em gái thì chị nghĩ chỉ cần hàng Việt Nam là vừa Em gái nhỉ?
– Chị nhầm. Chị chưa được thấy tận mắt nên mới nghĩ thế thôi. Chú ơi, cho cháu hàng Tây size to nhất nhé.
– Ừ, hàng Tây mới về đây, có bản update mới cập nhật thêm nhiều tính năng hay lắm đấy cháu.
– Dạ, cập nhật gì hả chú?
– Đây, loại này có thể tùy chọn chế độ, cháu có thể chọn chế độ yên lặng, chế độ rung, chế độ ngoài trời phát loa ngoài âm thanh sống động như người thật. Ngoài ra còn có chế độ máy bay và chế độ đang họp. Bên cạnh đó, nó được tích hợp thêm một lỗ bên trên để đổ Neptune vào trong nữa.
Trong lúc H’Tưng và H’Lôn đang say sưa nghe ông bán hàng giới thiệu về các chức năng của kèn Tây thì từ phía sau, có ba thanh niên bản đang tiến lại gần hai chị em. Mấy thằng này vừa ngồi uống rượu chuối hột ở quán thắng cố đầu chợ xong, người nồng nặc mùi rượu. Thấy hai thiếu nữ xinh đẹp, ngon lành quá, bọn chúng lập tức nhào tới:
– Hai Em gái ơi, đi chơi với bọn anh đi, xinh thế này sao phải mua kèn giả, phí lắm. “Hàng thật thì vứt chỏng chơ, thế mà hàng giả lại vơ vào người”. Phí quá, phí quá…
Vừa nói, 3 thằng vừa áp sát từ ba phía, tay chân khua khoắng loạn xạ, thằng bóp trên ngực, thằng rờ dưới váy khiến 2 chị Em gái hoảng hốt không kịp phản ứng gì. Men rượu cùng với sự sợ hãi của 2 thiếu nữ trẻ càng làm cho bọn chúng thêm hưng phấn. Đúng lúc cả lũ chuẩn bị lao vào như hổ đói thì một cái dép tổ ong bay cái “Vèo!!!!!” đập phát trúng mồm một thằng, ngay sau đó là tiếng một thanh niên gằn giọng từ đằng sau: